Tôi đi xe đạp đến trường, mất một tiếng rưỡi, băng qua thiên nhiên bao la. Tôi luôn nghĩ: "Giá như trái tim tôi cũng trần trụi như phong cảnh này." Trong gia đình không có cha, mẹ luôn chăm sóc em gái ốm yếu. Không biết từ khi nào, tôi đã mất đi khả năng ích kỷ. Vì vậy, tôi nảy sinh mong muốn "cướp đi sự trong trắng của mình". Có lẽ, hạnh phúc đối với tôi là một nghi lễ trưởng thành. Đây là con người thật của cô gái 18 tuổi Terakawa Nene.